XƯA NAY LÀ TẤT CẢ. TRI THỨC VÀ CUỘC ĐỜI. VŨ TRỤ VÀ CON NGƯỜI. CÙNG HÒA CHUNG NHỊP SỐNG

Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2011

CỬA BỂ THẦN PHÙ


                神苻海口
                    阮廌
故国歸心落雁邊
秋風弌葉海門舩
鯨贲浪吼雷南北
槊擁山邊玉後前
天地多情恢巨浸
勳名此會想當年
日斜倚棹倉茫立
冉冉寒江起暮
THẦN PHÙ HẢI KHẨU
               Nguyễn Trãi  
Cố quốc quy tâm, lạc nhạn biên,
Thu phong nhất diệp hải môn thuyền.
Kình bôn lãng hống, lôi nam bắc,
Sóc ủng sơn biên, ngọc hậu tiền.
Thiên địa đa tình,khôi cự tẩm,
Huân danh thử hội tưởng đương niên.
Nhật tà ỷ trạo,thương mang lập,
Nhiễm nhiễm hàn giang khởi mộ yên.
Dịch thơ:
CỬA BỂ THẦN PHÙ

Nhớ nước thương nhà bóng nhạn sa,
Lá thu theo biển, lững lờ qua.
Kình gào vượt sóng vang Nam Bắc,
Daó chặn sườn non,giữ phía xa.
Trời đất hữu tình chung nghiệp lớn,
Công danh hòa hợp, thuận lòng ta .
Buông chèo chiều xuống lòng man mác ,
Hơi nước mặt sông quyện khói pha .
Bài dịch khác:
CỬA BỂ THẦN PHÙ

Nhớ nước lòng quê, nhạn góc trời,
Lá thu chiếc bách, dạt chơi vơi.
Kình gáo trên sóng vang sau trước,
Dáo dựng sườn non.khắp mọi nơi.
Giời đất có duyên cùng giúp sức ,
Tuổi tên gập hội, đoán đâu thời.
Bóng chiều tựa mái nhìn mang mác,
Trên nước chiều hôm,ánh khói rơi.
                                           Hoàng Khôi

Thứ Ba, 23 tháng 8, 2011

THÀNH VIÊN XÓM TRI ÂN


                    
              Tặng các bạn đồng nghiệp và các em học sinh k68-73
                Nhân tháng tư lịch sử
Thu xưa bốn chục năm qua.
Tú tài gác bút cùng ra chiến trường.
Biên cương vẫy gọi lên đường,
Hương đồng gió nội tình thương mặn nồng.
Tư công một dạ một lòng,
Mạnh như Phù Đổng chiến công lẫy lừng.
Thế sự dậy đất bừng bừng,
Sứ xanh in dấu núi rừng Trường Sơn.
Thịnh suy ai tính thiệt hơn,
Dịp vui đã đến nước non vẹn toàn.
Anh em đồng đội mất còn,
Bình an mẹlại đón con trở về।
Hà thành cho tới làng quê,
Nguyệt kia sánh với sao khuê giữa trời.
Dự tiệc rượu Hóp tơi bời,
Tuân Miên man với một thời làng ta (*)
Cảnh tình đâu dễ phôi pha,
Dung nhan phong độ kiêu sa một thời.
Thạo công binh,giỏi việc đời,
Thảo thơm tình nghĩa nhớ người Chiến binh
Trung thu gió mát trăng thanh
phong lưu quan họ truyện tình giao duyên.
                   hddt 1-4-2012
.

Thứ Hai, 22 tháng 8, 2011

ĐỌC KHOẢNG TRỐNG CỦA C.T


                
                      
                       (Nguyễn Cẩm Tú Thịnh)

Trọn tình vẹn nghĩa bạn tri ân ,
Toán –Lý song hành chung khúc ngâm .
Chia sẻ đôi lời vơi nỗi nhớ ,
Thương tình một nỗi cảnh cô đơn .
Tình xưa để lại bao trăn trở ,
 Nghĩa cũ còn vương chút nợ nần .
 Cảm tạ “Tri Ân”cùng bạn hữu ,
 Đáp lời thi hứng tạ đôi vần .
                Tháng 3-2011

Chủ Nhật, 21 tháng 8, 2011

CỬA BỂ THẦN PHÙ


                                      神苻海口
                        阮廌
                    故国歸心落雁邊
秋風弌葉海門舩
鯨贲浪吼雷南北
槊擁山邊玉後前
天地多情恢巨浸
勳名此會想當年
日斜倚棹倉茫立
冉冉寒江起暮烟
Phiên âm:
THẦN PHÙ HẢI KHẨU
Nguyễn Trãi
Cố quốc quy tâm, lạc nhạn biên,
Thu phong nhất diệp hải môn thuyền.
Kình bôn lãng hống, lôi nam bắc,
Sóc ủng sơn biên, ngọc hậu tiền.
Thiên địa đa tình,khôi cự tẩm,
Huân danh thử hội tưởng đương niên.
Nhật tà ỷ trạo,thương mang lập,
Nhiễm nhiễm hàn giang khởi mộ yên.
Dịch thơ:
CỬA BỂ THẦN PHÙ
Nhớ nước thương nhà ngắm nhạn sa,
Lá thu theo biển, lững lờ qua.
Kình gào vượt sóng vang Nam Bắc,
Daó chặn sườn non,giữ phía xa.
Trời đất hữu tình chung nghiệp lớn,
Công danh hòa hợp, thuận lòng ta .
Buông chèo chiều xuống lòng man mác ,
Hơi nước mặt sông quyện khói pha .
Bài dịch khác:
CỬA BỂ THẦN PHÙ
Nhớ nước lòng quê, nhạn góc trời,
Lá thu chiếc bách, dạt chơi vơi.
Kình gáo trên sóng vang sau trước,
Dáo dựng sườn non.khắp mọi nơi.
Giời đất có duyên cùng giúp sức ,
Tuổi tên gập hội, đoán đâu thời.
Bóng chiều tựa mái nhìn mang mác,
Trên nước chiều hôm,ánh khói rơi.
Hoàng Khôi

BA THÀY ĐI NHẬU


       
                           Tặng thày Dự,thày Tuân

       Ba thày đi nhậu chợ xa,
Dừng chân dưới gốc đa già chờ duyên.(1)
       Ba thày đi nhậu chợ phiên,(2)
Chợ thì tan họp, còn duyên quẩy về .
       Ba thày về nhậu chợ quê,(3)
Rượu ngang, thịt chó đi về mặc ai.
       Học sinh, bè bạn đón mời ,
Cùng nhău ngồi nhậu, chợ giời cũng thua !...

(1) “Còn duyên ngồi gốc cây đa, …”
(2) Chợ họp theo kỳ.
(3) Chợ thôn,chợ xép,hay chợ cóc, …
huudoandt22-8-2011

SỨ SỐNG CỦA MỘT BÀI CA


                                
                                         Nguyễn Minh Tư

“ĐƯA MẸ LÊN CHÙA”,Bài thơ của Cẩm Tú viết về người mẹ thân yêu của mình,khi rước mẹ lên chùa, thanh tịnh nơi cửa phật,
Có sức truyền cảm mạnh mẽ, rất đỗi thành kính và tôn nghiêm,thể hiện sâu sắc tình cảm, lòng hiếu thảo,sự nuối tiếc đến cùng cực
Của các con,khi tiễn đưa mẹ lên chùa.
“Đưa mẹ lên chùa”không phải bài thơ chị viết cho riêng mẹ của mình nữa mà nó là tiếng nói chung của những người,đã một lần được tiễn mẹ”Đi Xa”।Tôi rất xúc động mỗi khi đọc bài thơ của chị,có lúc không sao nén nổi cảm xúc,nức nở nghẹn ngào,và nước mắt cứ thế trào ra…bởi vì tôi cũng có hoàn cảnh như chị,mẹ đã “Đi Xa”,và cũng có tâm trạng như chị:thương ,nhớ và nuối tiếc khi phải vĩnh biệt mẹ hiền.
Mẹ”Đi Xa” Đất Trời lặng lẽ, nuối tiếc khôn nguôi nguôi người người xót thương vô hạn:
“Mẹ đi lặng lẽ đất trời,
Tình sâu nghĩa nặng muôn người xót thương .”
Mây mưa gió buốt sụt sùi, xót xa thương nhớ, cùng dòng người tiễn đưa mẹ:
“Mẹ đi,mây trắng ngàn trùng,
Mưa rơi tuôn lệ lạnh lùng xót xa”
Đối với con, chăú, chắt thì đó là một tổn thất vô hạn và mãi mãi không bao giờ có lần thứ hai ngàn năm vĩnh biệt
“Mẹ đi về cõi vĩnh hằng,
Để sầu con chăú ngàn năm ngậm ngùi.
Lòng con thương nhớ đầy vơi,
Nỗi đău thấu tận đất trời Phương Nam”(*)
Và chỉ biết cầu mong cho mẹ siêu thoát nơi cực lạc:
“Mẹ đi về cõi Tây Phương,
Thoát trần , cực lạc, thiên đường mẹ ơi!”
Cuối cùng ta phải chấp nhận,âu cũng là quy luật,của tạo hóa:
“An lòng mẹ nghỉ cõi tiên,
Thiên thu vĩnh biệt, mẹ hiền kính yêu.”
Rất cám ơn nhà báo, nhạc sĩ Nguyễn Văn Chính,đã tuyệt tác một bản nhạc, mà ca từ chính là bài thơ “Đưa mẹ lên chùa”của nhà giáo Cẩm Tú.Có lẽ cũng như tôi và nhiều người khác,anh cũng có nỗi lòng, tâm trạng như tôi và chị Tú.Anh đã coi bài thơ”Đưa mẹ lên chùa”như từ chính lòng mình thốt ra và người mẹ này chính là mẹ của mình.Vì nếu không có sự đồng cảm sâu sắc, thì không thể có những nốt nhạc kỳ diệu,tạo nên một giai điệu mượt mà sâu lắng,truyền cảm đến như vậy.
Bài ca “Đưa mẹ lên chùa”phổ thơ Cẩm Tú của anh,có mùi thơm của hương trầm phảng phất,có âm thanh nhịp mõ cầu kinh,Có màu sắc của nơi cửa phật tôn nghiêm và huyền bí…Anh đã thổi thêm hồn vào bài thơ”Đưa mẹ lên chùa”của Cẩm Tú,làm cho bài thơ có sức sống vĩnh cửu.Bằng giọng ca trầm ấm của ca sỹ Mạnh Hùng bài thơ được bay cao ,bay xa hơn,trở thành bất tử.Bây giờ trong tôi chỉ còn lại bài ca “Đưa mẹ lên chùa”của nhạc sỹ Nguyễn Văn Chính,phổ thơ của nhà giáo Cẩm Tú mà thôi.
Mỗi lần mở clip”Tri ân người sinh thành”tôi lại hát,hát theo,hát say sưa,hát đến trào nước mắt…
Cám ơn nhạc sỹ Nguyễn Văn Chính,
Cám ơn chị Nguyễn Cẩm Tú,
Cám ơn ca sỹ Mạnh Hùng đã làm một việc để chúng tôi báo hiếu với mẹ người đã sinh thành và dưỡng dục chúng tôi, mà chính chúng tôi không làm được.
                   Đông Triều 19-8-2011

Thứ Hai, 15 tháng 8, 2011

                      VỀ THĂM THÀY CŨ

                                                  Kính tặng thày Nguyễn Nhật(1)

                           Thăm thày tuổi ngoại tám mươi,
                     Tóc thày bạc trắng –nụ cười hồn nhiên .
                           Giọng thày ấm áp dịu hiền ,
                     Quê nhà vui, khỏe điền viên một thời .
                           Trồng xanh,xanh mãi ngàn đời ,(2)
                     Yêu xanh,yêu cảnh,yêu người trồng xanh .
                           Trồng người ,nay đã trưởng thành ,
                    Trồng xanh,giữ mãi màu xanh cho đời.

                                                        (1)Thày dạy lớp 1 năm 1955 tại quê nhà
                                                        (2)Thày trồng vườn cây xanh để chơi cây
                                                             cảnh trị giá hàng trăm triệu đồng


                                                                          Đ.T 8-2011

Thứ Hai, 1 tháng 8, 2011

THÚ CHƠI CÂY CẢNH




Muôn đời xanh vẫn tươi xanh,
Cây ôm núi đá tựa hình non sơn .
Cây có gộc,nước có nguồn ,
Đứng trong bể cảnh ,ngắm hình nước non .
“Bạt phong”vật lộn sống còn ,
“Hồi đầu”về cội bảo tồn tháng năm .
“Thế trực”đứng thẳng hiên ngang ,
Ung dung tự tại chẵng màng quan tham .
“Tam đa “phú quý giàu sang ,
Ươc mơ thành đạt,vẻ vang vẹn toàn .
“Ngũ phúc” con cháu quây quần .
Tình sâu nghĩa nặng muôn phần yêu thương .
“Cửu phẩm”gia tộc thọ trường ,
Lưu truyền trăm họ yêu thương muôn đời .
Cây cảnh nặng nghĩa, tình người…
 
“Cảnh nào, cảnh chẳng đeo sầu,
Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ.”
     (Truyện Kiều N.D)
               10-8-2011

QUÊ HƯƠNG TUỔI THƠ


      

Quê hương sâu thẳm cõi lòng,
Dẫu đi muôn dặm vẫn không xa rời.
Quê hương ấm áp tình người ,
Tuổi thơ gắn bó muôn lời yêu thương .
Quê hương hoài niệm vấn vương ,
Bờ tre, bến nước,con đường ven đê .
Bến đò ,quán chợ,đi về ,
Liêu siêu vách đất tình quê mặn nồng .
Đêm trăng đổ nước nghiêng đồng,
Hẹn hò đôi lứa một lòng thủy chung .
Trăng vàng vui bước đi cùng ,
Đêm về khắc khoải dầu lòng tương tư .
Quê hương ơi! Tuổi ấu thơ,
Bao năm xa cách vẫn chờ…đợi…mong…
Tuổi thơ dấu kín trong lòng ,
Mang theo nỗi nhớ đi cùng tháng năm !...
        Đông Triều 1-8-2011